Cô bạn thân vú to cưỡi ngựa cho tôi sung sướng vãi

Thơ cho rằng vừa dơ, vừa dễ lây bệnh. Cuộc sống ở Mỹ khiến cho Thơ vất vả hơn là khi xưa còn sống chung với cha mẹ ở VN. Nếu cô Thảo là một thiên thần thì tui đúng là thằng quỷ sứ. Vậy là cô Thảo sans xì sans xú, coi như cô giã từ soutien, sì líp luôn, không mặc quần áo lót khi ở nhà lẫn khi chúng tôi đi ra đường. Tui chơi đứng rồi lại chơi ngồi trên bàn trước khi đặt Thơ xuống tấm nệm mà “quất” tơi bời khói lửa cho nàng tóe loe nước nhờn trên drap… Chơi kiểu truyền thống là nàng nằm dưới, tui nằm úp lên trên mà đút con cu vô lồn của nàng nhấp nhè nhẹ, từ từ cho nước lồn chảy ra rồi tui mới vừa thụt ra thụt vô liên hồi, vừa dập mạnh tơi tả thiếu điều nát lồn nàng ra cho đáng đời cái tội làm đĩ. Cô Thảo ngây thơ không hề biết thằng kép nhí vừa đi “trả thù dân tộc”, cứ đinh ninh là tui đi làm về mệt nên ngủ sớm khiến cô Thảo tha hồ nghĩ ngủ mà không bị xào khô hay xào ướt. Nước lồn không hôi tanh mà cũng chẳng có mùi vị khác hơn cô Thảo khi nó mằn mặn, lờ lợ như bánh canh.